Ừ thì công nhận ra đường, vợ tự tin hơn với vòng 1 căng tròn đẫy đà, không phải tủi thân vì thua chị kém em. Nhưng chồng vẫn không thể thích nghi và sống chung với nó được.
Một ngày cuối tuần đẹp trời, vợ tung tăng tung tẩy, nhảy chân sáo về nhà. Chắc có chuyện gì vui lắm đây. Thấy chồng ngồi xem ti vi, vợ đứng chắn ngay trước mặt chồng, xoay một vòng, cười tươi roi rói hỏi chồng: “Anh thấy em có gì mới không?”.
Chồng ngắm vợ từ đầu đến chân: vẫn mái tóc ấy, khuôn mặt ấy, bộ đồ sáng nay vợ mặc khi ra khỏi nhà. Quái lạ, có gì mới đâu nhỉ?
Để ý thấy tay vợ cứ sờ sờ lên… ngực rồi cười tủm tỉm. Chồng nhìn đăm đăm vào vòng 1 của vợ trong mấy phút. Trời ơi! Chồng tá hỏa suýt ngã rơi khỏi ghế. Vợ đi nâng ngực thật rồi đấy ư?
Vợ chồng mình cưới nhau đến nay là tròn 6 năm, đã có một nhóc yêu ơi là yêu. Vợ tuy trải qua một lần sinh nở và tuy không còn trẻ nhưng vẫn rất đẹp, không những khuôn mặt mà 3 vòng cũng còn rất… ngon. Chồng thề, chồng chưa khi nào nói lời chê bai vợ gọi là có cả. Chồng vẫn rất mê vợ. Chồng cũng cấm có bao giờ tà lưa linh tinh em nào trẻ đẹp hơn để vợ phải ghen tuông.
Vợ tuy trải qua một lần sinh nở và tuy không còn trẻ nhưng vẫn rất đẹp, không những khuôn mặt mà 3 vòng cũng còn rất… ngon (Ảnh minh họa)
Ấy thế mà, tự dưng 2 tháng trước, vợ về thủ thỉ với chồng bảo sẽ đi nâng ngực. Rằng thì là được bà sếp già trên công ty rủ rê đến một địa chỉ uy tín lắm. Vợ bảo, các ông ra ngoài chẳng toàn thích ngắm gái ngực to, mông cong còn gì. Vợ còn bảo, vợ đi làm đẹp là để cho chồng chứ cho ai, để giữ gìn hạnh phúc gia đình!
Chồng nghe thế đã choáng nặng. Rồi chồng hết lời khuyên can, ngăn vợ đừng có làm điều dại dột ấy. Chồng yêu và lấy vợ nên cho dù là “cam” hay “chanh” chồng cũng yêu tất, không phải nâng cấp lên “bưởi” làm gì cả.
Lúc đó vợ im im, nghe chừng đã hiểu. Chồng chắc mẩm vợ sẽ không nghĩ tới chuyện đó nữa. Thế mà hôm nay, vợ đi không một lời thông báo, để khi về nhà, đã mang một… quả ngực mới về tặng chồng.
Chồng hoang mang tột độ. Nhìn vợ giờ xa lạ quá. Vẫn ánh mắt, nụ cười ấy. Nhưng nhìn xuống phần dưới cổ thì ôi thôi, không còn là vợ yêu, vợ thân quen của chồng nữa rồi.
Ngực to hay ngực nhỏ chưa bao giờ là vấn đề khi chồng “yêu” vợ. Chồng thậm chí còn biết nhưng chẳng bao giờ phiền lòng về vài khuyết điểm của vợ như: tóc mỏng, da mông rạn. Còn cái vụ ngực nhỏ, là vợ tự nhận thế chứ chồng lại thấy thích vì nó… vừa tay và “nằm trong tầm kiểm soát”.
Còn vợ bảo các cô người mẫu, diễn viên ngực căng tròn, bóng loáng chẳng khiến các ông mê mẩn, ngắm mãi không chán. Nhưng vợ ơi, ngắm là một chuyện, thích hay không lại là chuyện khác, thích “dùng” hay không lại là chuyện khác nữa.
Bản tính của đàn ông, của giống đực nói chung là thích nhìn những đặc điểm thể hiện sự nữ tính của phụ nữ mà. Nhưng ngắm chỉ để mà ngắm, kiểu như con người ta đều có tư tưởng chung là hướng về cái đẹp ấy.
Cũng như vợ ra đường nhìn thấy anh nào phong độ, manly, bước xuống từ một con “Mẹc” láng cóng thì thể nào chả sái cổ ngoái nhìn. Nhưng khi về nhà, nhìn ông chồng cởi trần, mặc quần đùi, bụng hơi bự, tóc rối xù đang bế con chạy loanh quanh thì vẫn yêu nhất quả đất phải không?
Mà thú thực, chồng thấy ngực nhỏ mặc đồ sang hơn ấy chứ. To bự chảng như mấy cô siêu mẫu gì gì ấy chỉ thấy ngồn ngộn toàn “xôi thịt”. Mặc áo kín thì như mang quả tạ trước người, mặc áo hở chút xíu thì đã như khoe ra một cách trần trụi.
Với lại vợ ơi, to hay nhỏ không phải là vấn đề quan trọng, thật và tự nhiên mới là chuyện đáng nói nhất. Bây giờ, mỗi lần chạm vào cái phần vừa được trùng tu ấy của vợ là chồng thấy xa lạ lắm. Kích cỡ của vợ như thế nào, độ mềm cứng ra sao, bàn tay chồng mấy năm qua đã quen lắm rồi.
Hiện tại nó lại to hơn, căng cứng hơn một cách bất ngờ và khác lạ. Cảm giác “thực” đã bay biến đâu mất, giờ chỉ còn toàn là cảm giác “giả” thôi. Chạm vào vợ mà cứ như đang chạm vào một người đàn bà khác với khuôn mặt vợ mình.
Chồng đã biết rành rành nó là đồ giả, đồ nhân tạo, không phải của vợ mình. Thế mà nó lại nằm chình ình trên người vợ như để khẳng định sự có mặt của nó và bắt chồng phải thừa nhận. Buồn lắm vợ ạ! Cứ như là vợ tặng chồng cái ví mua ở chợ sinh viên nhưng lại khăng khăng khẳng định đó là hàng hiệu ấy.
Giờ cố đeo quả ngực ấy, ừ thì công nhận ra đường, vợ tự tin hơn với vòng 1 căng tròn đẫy đà, không phải tủi thân vì thua chị kém em. Nhưng chồng là chồng vẫn không thể thích nghi và sống chung với nó được (Ảnh minh họa)
Đã thế vợ sửa xong, đau hơn cả tháng, vợ chồng mình chẳng gần gũi được gì. Chồng phải “ăn chay” chờ… ngực vợ khôi phục. Đến khi được xài thì nhiều khi đang “chiến đấu”, vợ lại nhắc chồng: “Nhẹ tay thôi anh!”. Còn hứng thú nào có khả năng nổi lên được nữa hả vợ?
Vợ ơi, vợ đi tháo… ngực ra đi! Vừa không sợ ảnh hưởng sức khỏe về sau của vợ, mà chồng lại thấy thích và thoải mải hơn. Lợi cả nhiều đường như vậy còn gì.
Giờ cố đeo quả ngực ấy, ừ thì công nhận ra đường, vợ tự tin hơn với vòng 1 căng tròn đẫy đà, không phải tủi thân vì thua chị kém em. Nhưng chồng là chồng vẫn không thể thích nghi và sống chung với nó được. Hay để hôm nào, chồng đưa vợ đi… tháo ngực ra nhé!
"Ước gì vợ đừng… eo thon, ngực khủng!"
0 Response to ""Vợ ơi, tháo... ngực ra đi!""
Post a Comment